Con Đường Bá Chủ

Chương 11: Bạch Tinh Xà



Băng Thiên Đại Lục

Tại một mảnh hoang vu rừng rậm, một yêu thú có thân hình to lớn như xe tăng bị đánh bay, đụng ngã liên tục vài cây đại thụ khiến chim chóc bay tán loạn.

Yêu thú này hình thể to khỏe, tứ chi lực lưỡng, thân rộng lưng dài, cặp răng nanh sắt nhọn như có thể xé nát đối thủ, từ khí tức trên người phát ra, rõ ràng là một con nhị giai hậu kỳ yêu thú Dã Trư (lợn rừng), tương đương với Trúc cơ hậu kỳ tu sĩ nhân loại.

Bất quá lúc này lợn rừng sương cốt toàn thân đứt gãy, thân thể run rẩy cùng cặp mắt e ngại nhìn chằm chằm đối thủ của nó, mang theo vẻ sợ hãi.

Cách lợn rừng không xa, một thiếu niên trẻ tuổi anh tuấn với con mắt phải màu trắng tà dị, bên trong con ngươi như chứa một vầng khuyết nguyệt đang lạnh lùng nhìn nó, sau lưng thiếu niên, một hư ảnh Gấu đen như ẩn như hiện, mang theo nồng đậm Thổ hệ linh lực như có thể thôn sơn nạp địa, khí thế do hư ảnh Gấu đen kia phát ra khiến Dã Trư run lên cầm cập, không dám đối kháng.

Tứ Linh Vệ Hồn Thuật một trong, Thổ Hùng vệ hồn.

Lạc Nam rời khỏi Yên Nhược Tuyết đã mười ngày, lần này hắn truyền tống đến một mảnh rừng hoang rộng lớn, vì đã thành công ngưng tụ Linh Thổ đỉnh cùng Huyền Thủy đỉnh, trình độ khống chế thiên địa linh khí thậm chí vượt qua linh căn nên Lạc Nam quyết định tiến hành tu luyện Huyền Cấp Cực Phẩm vũ kỹ Tứ Linh Vệ Hồn Thuật.

Bên trong đan điền, Linh Thổ Đỉnh cấp tốc vận chuyển, vô số Thổ hệ linh khí nuốt vào phun ra, toàn bộ chuyển hóa thành linh lực cung cấp Lạc Nam điều động, kích hoạt vũ kỷ, hình thành hư ảnh Thổ Hùng oai vệ bất phàm.

Rống

Hư ảnh Thổ Hùng ngửa đầu gầm thét, khí thế của nó cùng Lạc Nam gắn kết chặt chẽ, khiến đám yêu thú cấp thấp trong vòng trăm dặm run lên cầm cập không dám phát ra nữa điểm âm thanh.

“Hừ, lúc ngươi bất ngờ công kích ta, xem ta như một con mồi trông hung hăng lắm mà” Lạc Nam lạnh lùng nhìn Dã Trư, dám xem hắn là con mồi, phải chết.

Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Lạc Nam cấp tốc di chuyển, Thổ Hùng hư ảnh theo sát phía sau như một hộ vệ trung thành nhất.

Lạc Nam nâng cao song quyền, Thổ Hùng cùng lúc làm theo y đúc, vô số thổ hệ linh lực gia trì trên nấm đấm, hướng Dã Trư oanh kích mà đi.

Gầm rừ

Dã Trư không cam lòng chờ chết, nén đau xoay người ngồi dậy, răng nanh sắt nhọn đâm thẳng Lạc Nam.

Lạc Nam lạnh lùng vô cảm, đứng trước công kích từ hai chiếc răng nanh như cốt đao, hắn nữa bước không lùi, Thổ Hùng hư ảnh gầm thét chấn động sơn hà, hung hăn đấm tới.

Răng nanh va chạm Hùng thủ.

Răng rắc

Âm thanh đứt gãy vang lên, chỉ thấy vốn dĩ cứng cáp như thép cặp răng nanh của Lợn Rừng gãy thành hai khúc, lực đạo mạnh mẽ làm nó tiếp tục bị hất bay.

Nhìn Dã Trư đã hấp hối, Lạc Nam tiếp tục truy kích, Thổ Hùng vươn ra hai cái lực lưỡng bắp tay, hướng cổ của Dã Trư vặn mạnh.

Rắc

Xương cổ đứt gãy, nhị giai hậu kỳ yêu thú Dã Trư chết đến không thể chết lại.

Nhìn thi thể lợn rừng, vầng trăng khuyết bên trong mắt phải của Lạc Nam phát ra tia sáng tà dị, linh hồn chưa tiêu tán của Dã Trư hoàn toàn không có sức kháng cự, bị hút vào bên trong.

“Cường độ linh hồn quá thấp” Lạc Nam cảm giác hồn lực mình tăng trưởng một chút rất nhỏ, thất vọng lắc đầu.

Cướp đoạt linh hồn kẻ địch gia tăng cho mình.

Một trong những khả năng của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn. Bất quá chỉ có thể cưỡng đoạt linh hồn của kẻ địch cùng cấp hoặc thấp hơn bản thân, hấp thụ kẻ địch có linh hồn cao hơn rất dễ bị đối phương phản kháng, dẫn đến phản phệ gây nên trọng thương linh hồn.

Mà linh hồn của nhị giai yêu thú như Dã Trư, đối với Lạc Nam lúc này không có tác dụng quá lớn.

“Ta lẽ ra có thể dùng Hồn Lực gia trì vào Thổ Hùng để gia tăng khả năng công kích của nó, bất quá thân phận Hồn Tu quá mức mẫn cảm, nếu không gặp trường hợp cần thiết sẽ không tùy tiện vận dụng hồn lực”

Lạc Nam tròng đầu suy nghĩ, sau khi tìm tòi tu luyện, hắn phát hiện Tứ Linh Vệ Hồn Thuật còn là một loại linh hồn vũ kỹ, ngoài linh lực ra còn có thể sử dụng hồn lực để gia tăng uy lực.

Thả lỏng thân thể, hư ảnh Thổ Hùng sau lưng tiêu tán, khí thế oai vệ lạnh lùng thu liễm, nếu con mắt phải không quá mức tà dị, Lạc Nam lúc này sẽ trông như một phàm nhân vô hại.

...

Một tháng sau

Lạc Nam vẫn lanh hoanh trong rừng rậm, hắn lựa chọn những yêu thú khác nhau có thực lực tam giai để luyện tập, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu cho bản thân, mà tu vi vốn dĩ chưa ổn định do đột phá quá nhanh cũng dần vững chắc lại, khả năng điều động linh lực ngày một thành thục, có thể nói là tiến bộ không tồi.

“Vũ kỷ hiện tại của ta chỉ có mỗi Tứ Linh Vệ Hồn Thuật bên trong Thổ Hùng, đối với Thủy hệ linh lực mặc dù có thể điều động nhưng không có Vũ Kỹ thích hợp để thi triển”

Lạc Nam tổng kết điểm yếu của bản thân, thủ đoạn chiến đấu của hắn hiện tại còn quá ít, lại thiếu thốn các loại hình phòng ngự vũ kỹ, thân pháp, dẫn đến không ít lần ăn thiệt thòi khi chiến đấu với các loại yêu thú có lực công kích cường đại cùng tốc độ linh hoạt.

Nếu không nhờ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn nhãn có khả năng nhìn thấu yếu điểm của kẻ địch, Lạc Nam có thể đã nhiều lần bị trọng thương nghiêm trọng.

“Hệ thống vẫn chưa cấp nhiệm vụ mới, xem ra cần phải tìm cách rời khỏi khu rừng này” Lạc Nam thầm nghĩ, đứng dậy xuất phát.

“Kim Nhi, phải khi nào hệ thống mới đủ điều kiện tăng cấp?”

Lạc Nam vừa di chuyển vừa hỏi thăm, hắn bức thiết gia tăng công năng của hệ thống, chỉ với chức năng cung cấp nhiệm vụ của hệ thống hiện tại hoàn toàn không đủ nhìn.

Thân ảnh nhỏ nhắn của Kim Nhi xuất hiện bên cạnh, nàng đảo hai tròng mắt to tròn mở miệng đáp:

“Muốn hệ thống tăng cấp thì công tử ít nhất phải thành công ngưng tụ Tam Đỉnh, hoặc hồn lực tiếp cận Nguyên Anh Kỳ mới được”

Lạc Nam cười khổ, bên trong đan điền, Linh Thổ và Huyền Thủy hai cái cự đỉnh vẫn không ngừng phun ra nuốt vào linh khí, gia tăng thực lực từng chút một cho hắn, nhờ thế mà một tháng qua hắn chỉ luyện tập chiến đấu mà không cần nhàm chán đã tọa tu luyện.

Bất quá Lạc Nam cũng biết, muốn tụ đỉnh khó khăn vô cùng, lần trước nhờ có hai loại vật phẩm cung cấp linh lực dồi giàu, lại thêm vợ hắn là Nguyên Anh tu sĩ Yên Nhược Tuyết hỗ trợ luyện hóa, có thể nói là đủ loại cơ duyên xảo hợp mới thành công tụ đỉnh, lần tụ đỉnh sau chỉ sợ không dễ dàng như vậy.

Trời dần vào đêm, rừng rậm chìm vào hắc ám.

ẦM ẦM

RẦM

Mặt đấn đột ngột chấn động kịch liệt, âm thanh chiến đấu vang dội truyền đến, Lạc Nam lập tức bị chú ý, hắn nhớ đến hai con Hắc Sơn Hùng vì Thổ Linh Thảo đánh nhau, liên tưởng đến âm thanh chiến đấu vẫn đang vang vọng bên tai, khóe miệng hơi giương lên vui vẻ.

Bình thường yêu thú đều có lãnh thổ của riêng mình, rất ít rời khỏi để chiến đấu cùng kẻ khác, nên các trường hợp yêu thú đại chiến thường hiếm hoi vô cùng, trừ khi tranh đoạt lãnh thổ hay thiên địa dị bảo mới phát sinh mâu thuẩn.

Dựa vào âm thanh chấn động truyền đến, Lạc Nam đoán quy mô lần này lớn hơn cả khi hai con Hắc Sơn Hùng tam giai chiến đấu lần trước.

Thấu Thị Vạn Lý

Hồn lực cấp tốc vận chuyển, xung quanh cơ mắt Lạc Nam hiện lên các đường gân xanh dữ tợn phủ kín một nữa khuôn mặt hắn, điều động một trong các chức năng của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.

Tầm mắt của Lạc Nam bắt đầu trở nên rộng rãi, phạm vi trăm dặm xung quanh toàn bộ nằm trong tầm kiểm soát. Với tu vi của Lạc Nam hiện tại khoảng cách thấu thị vạn lý còn kém xa, chỉ miễn cưỡng duy trì trong bán kính 200 dặm mà thôi

Bất quá bao nhiêu đó đã đầy đủ, Lạc Nam đã quan sát được tình hình chiến cuộc đang diễn ra cách hắn tầm 60 dặm.

Chỉ thấy 3 con yêu thú đang kịch liệt đối chiến, nói đúng hơn là hai con đang vây công một.

Lạc Nam vừa quan sát vừa cấp tốc di chuyển đến gần chiến trường.

Chiến đấu vẫn đang tiếp tục, vô số cây cối đỗ ngã, đất đai lộn xộn, âm thanh gào rống khiến không khí tĩnh lặng của khu rừng trở nên dữ tợn.

Lạc Nam tìm được một vách đá lớn, hắn núp phía sau quan sát tình hình.

Chỉ thấy một con Tinh Tinh toàn thân bao phủ lông đen, mặt mũi dữ tợn, hai cánh tay lực lưỡng đang nhổ lấy một cây cổ thụ biến thành vũ khí chiến đấu, nó liên thủ cùng một con toàn thân bao phủ hỏa diễm đại điểu, hai bộ móng vuốt sắt nhọn, cái mỏ cứng cáp dài ngoằn như mũi khoan sẳn sàng thông nát đối thủ.

Đối thủ của chúng nó là một đầu linh xà dài khoảng 30 met, chiều rộng thân thể phải chừng 5 người trưởng thành mới ôm hết. Toàn thân linh xà thuần một màu trắng, toàn thân được bao phủ bởi vô số lớp vẩy trắng nhỏ tinh xảo như từng khối ngọc thạch, trơn bóng lóng lánh không kém bất kỳ tác phẩm nghệ thuật, đôi mắt to tròn nhấp nháy đang giận giữ nhìn hai kẻ địch đang vây công nó.

Kim Nhi lơ lửng trên không, quan sát ba con yêu thú mở miệng nói:

“Man Lực Tinh Tinh, yêu thú tam giai trung kỳ”

“Liệt Diễm Điểu, yêu thú tam giai trung kỳ”

Nói đến đây, nàng nhìn về phía linh xà màu trắng, cặp mắt hơi lộ vẻ kinh ngạc thốt lên nói:”Bạch Tinh Xà không ngờ lại có một tia huyết mạch của tổ tiên, mặc dù không nồng đậm nhưng cũng hết sức khó được”

“Đích xác bất phàm, chỉ là Tam giai sơ kỳ lại có thể chóng đỡ hai tên Tam giai trung kỳ liên thủ” Lạc Nam mặc dù không biết Bạch Tinh Xà có huyết mạch gì, bất quá có thể nhìn nó lấy một chọi hai lại vượt cấp chiến đấu, rõ ràng rất đáng gờm, hơn nữa có thể khiến tầm mắt cao như Kim Nhi kinh ngạc đủ chứng minh sự bất phàm của Bạch Tinh Xà.

Lạc Nam tiếp tục quan sát chiến trận, Man Lực Tinh Tinh vẫn không ngừng cầm cổ thụ nhắm ngay đầu Bạch Tinh Xà đập mạnh, trước thế công vô cùng thô bạo của kẻ địch, Bạch Tinh Xà tránh nặng tìm nhẹ, uyển chuyển thân mình né tránh xảo diệu vô cùng, đồng thời miệng nhỏ không ngừng phun ra lực lượng ánh sáng màu trắng chóng đỡ từng ngọn hỏa diễm từ phía Liệt Diễm Điểu công tới.

Ầm

Lực lượng va chạm liên tục, vô số yêu thú cấp thấp lân cận chết trong biển lửa, mùi thịt nướng lan tỏa kích thích vô cùng.

“Bạch Tinh Xà rốt cuộc sử dụng lực lượng gì?” Nhìn ánh sáng màu trắng liên tiếp phun ra từ miệng rắn, Lạc Nam nhịn không được hỏi.

“Là Tinh Thần chi lực, Bạch Tinh Xà tinh thông Tinh Thần thuộc tính” Kim Nhi giải đáp thắc mắc, bàn tay nhỏ nhắn chỉ về các lớp vảy tinh xảo đang phát sáng của Bạch Tinh Xà, ngưng trọng nói:

“Công tử nhìn kỹ các lớp vảy trên thân thể nó xem có gì đặc biệt ?”

Lạc Nam theo lời nàng tiến hành quan sát, kinh ngạc nói: “các lớp vảy kia đang hấp thu một lực lượng nào đó bổ sung lực lượng cho Bạch Tinh Xà”

“Không sai, là lực lượng tinh thần từ các ngôi sao” Kim Nhi ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, nơi có vô số ngôi sao đang lấp lánh, sắc mặt nhỏ nhắn hiếm thấy lộ vẻ nghiêm túc.

Không đợi Lạc Nam kinh ngạc, nàng nói tiếp: “Tổ tiên của Bạch Tinh Xà là thượng cổ yêu thú nổi danh Thái Bạch Thôn Tinh Xà, một cái há miệng có thể thôn phệ một ngôi sao, hấp thu tinh thần gia tăng chiến lực”

“Tại thời đại xa xưa, dù là ở Tiên giới thì tồn tại như Thái Bạch Thôn Tinh Xà vẫn là hùng cứ một phương, dù nguyên nhân tộc đàn thưa thớt nên không thể sánh bằng Long tộc, tuy nhiên xét về chiến lực cá thể, Long Tộc cũng kiêng kỵ chúng nó ba phần”

“Khủng bố như vậy!” Lạc Nam ngưng trọng cảm khái, Long tộc trong mắt hắn luôn có địa vị siêu nhiên, tại Băng Thiên đại lục Long Tộc chỉ tồn tại trong truyền thuyết, vậy mà xét về chiến lực lại đối với Thái Bạch Thôn Tinh Xà e ngại, từ đó có thể thấy loại này yêu thú này mạnh mẽ đến dường nào.

“Bạch Tinh Xà mặc dù không bá đạo như tổ tiên của nó, tuy nhiên vẫn có thể hấp thu một phần lực lượng tinh thần từ các ngôi sao để gia tăng chiến lực”

“Nguyên nhân hai tên kia liên thủ hẳn là nhận ra Bạch Tinh Xà khó chơi, muốn trước tiên giải quyết nó rồi mới cạnh tranh gốc kia Linh Dược” Kim Nhi nhìn đóa dược thảo tử sắc đang thành thục lay động trong gió cách chiến trường xa xa phân tích nói.

Lạc Nam cũng phát hiện đóa Linh Dược từ lâu, tuy nhiên hắn không nhận ra lai lịch và công dụng của nó.

“Là Hóa Hình Thảo, có thể để yêu thú luyện hóa lập tức hóa thành hình dáng nhân loại”

Kim Nhi không hổ là kho tàng kiến thức, ngoài Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Lạc Nam chưa từng thấy thứ gì có thể làm khó nàng.

“Khó trách chúng nó điên cuồng như vậy!” Lạc Nam than thở, bình thường yêu thú muốn hóa hình phải có tu vi Ngũ giai trở lên, tương đương với cường giả Hóa Thần Kỳ nhân loại, việc hóa hình giúp yêu thú dễ dàng hấp thu linh khí, gia tăng tốc độ tu luyện rất nhiều lần, hành động cũng vô cùng thuận tiện. Mà Hóa Hình Thảo có thể lập tức khiến yêu thú hóa hình, đây chính là chí bảo vô giá trong mắt yêu thú chưa đạt Ngũ giai.

“Nhìn hoàn cảnh nơi đây rõ ràng là địa bàn của Bạch Tinh Xà, hai con kia là kẻ trộm, còn không biết xấu hổ liên thủ vây công người ta” Kim Nhi bĩu môi nhỏ nhắn, đối với hai con yêu thú ngập tràn xem thường.

“Không xong, trời sắp mưa!” Lạc Nam sắc mặt biến đổi, chỉ thấy mây đen cấp tốc che phủ, lực lượng tinh thần vốn đang hỗ trợ Bạch Tinh Xà bị che khuất, thực lực của nó sẽ cấp tốc suy giảm.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, lực lượng gia trì đột ngột biến mất khiến Bạch Tinh Xà lúng túng, các vảy trắng trên người không còn phát sáng, bị Liệt Diễm Điểu bất ngờ cắm móng vuốt sắt nhọn bao phủ hỏa diễm vào thân thể.

RÍT

Âm thanh vang dội, xà thân đau đớn ngã xuống đất, công kích này quá mức nghiêm trọng, Bạch Tinh Xà tổn thương không nhẹ.

“Không tốt, cẩn thận” Lạc Nam gặp con kia Man Lực Tinh Tinh nhắm ngay đầu Bạch Tinh Xà đập tới, trong lòng nhất thời lo lắng, mở miệng nhắc nhở, so với hai con kia, Lạc Nam hiển nhiên rất thưởng thức Bạch Tinh Xà.

Mà âm thanh của hắn cũng khiến ba con yêu thú chú ý, Man Lực Tinh Tinh vội dừng công kích, đề phòng nhìn chằm chằm Lạc Nam.

Bạch Tinh Xà nhìn thân ảnh Lạc Nam cấp tốc đến gần, cặp mắt to tròn chóp chóp, không biết suy nghĩ gì.

“Quát quát quát” Liệt Diễm Điểu tính tình nóng nảy, hai cánh ngưng tụ hỏa diễm, hướng Lạc Nam bat vút tới.

RỐNG

Hử ảnh Thổ Hùng cấp tốc xuất hiện sau lưng Lạc Nam, so với một tháng trước, lúc này nó rõ ràng to lớn hơn gấp đôi, vì khả năng điều động Linh Lực của Lạc Nam gia tăng rất nhiều.

Lạc Nam lạnh lùng nhìn Liệt Diễm Điểu đang công tới, bên trong đan điền Linh Thổ Đỉnh cấp tốc xoay tròn, vô số Thổ Hệ Linh Lực điều động, hư ảnh Thổ Hùng cấp tốc ngưng tụ không khác một con Yêu thú thực thụ.

“Cút” Lạc Nam hét lớn, hai tay làm động tác nắm chặt.

Sau lưng Lạc Nam, Thổ Hùng vươn hai bắp tay to lớn bá đạo, bất ngờ kẹp chặt lấy một cánh của Liệt Diễm Điểu vừa công đến, thân hình xoay tròn ném mạnh.

VỤT

RẦM RẦM

Liên tiếp đụng ngã ba cây cổ thụ, thân thể Liệt Diễm Điểu chật vật cất cánh, người đã phủ vài vết thương. Nó khôn lanh bay lại cùng Man Lực Tinh Tinh, hai cặp mắt đề phòng nhìn chằm chằm Lạc Nam.

Mà lúc này Lạc Nam cũng chạy đến bên cạnh Bạch Tinh Xà, nhìn cặp mắt nghi hoặc tò mò của nó, hắn ấm áp cười nói: “Để ta giúp ngươi!”

“Keng, Phát động chi nhánh nhiệm vụ “Chinh Phục Linh Xà”, phần thưởng một lần Địa cấp vũ kỷ triệu hoán”

Cùng thời điểm đó, âm thanh hệ thống lại vang lên khiến Lạc Nam sắc mặt cổ quái, vội vàng mở ra dò xét.

“Nhiệm vụ chú thích: Bạch Linh Xà có huyết mạch bất phàm, là trợ lực rất lớn trên con đường Bá Chủ”

Lạc Nam đóng lại hệ thống, dù không có nhiệm vụ hắn vẫn quyết định ra tay, xoay người nhìn thẳng vào hai mắt đang mở to của Bạch Tinh Xà, ôn hòa hỏi lại: “Có thể giúp ngươi chứ?”

Nhìn con mắt trắng bạc lơ lửng vòng trăng khuyết tà dị mang theo chân thành của thiếu niên trước mặt, một cảm giác thân thiết khó nói bất chợt sản sinh, Bạch Tinh Xà hai mắt cong thành nguyệt nha, đầu nhỏ gật gật.

“Hahaha, vậy chiến đi”

Âm thanh cười to tự tin của thiếu niên vang vọng, chấn động cả khu rừng...

Đối diện bọn hắn, Man Lực Tinh Tinh cùng Liệt Diễm Điểu ngưng trọng dị thường.

— QUẢNG CÁO —